Thụ bị công đánh đòn

<Đam Mỹ> Không cách Nào Chạy Trốn

Romance

Vô Pháp Đào bay Tác giả: Bồi Căn Thỏ Nhục Quyển Tình trạng phiên bản QT: hoàn thành Tình trạng Edit: Đang lết (54 chương + 3PN) Edit+Beta: Ngoc Ngoc Thể loại: hiện đại, bao gồm H, thiết yếu kịch, ôn nhu sân vườn trường Nội dung: Đây là câu chuyện về chú thỏ co...

Bạn đang xem: Thụ bị công đánh đòn

#bạchthỏthụ #hiệnđại #ngocngoc #saclangcong #đammỹ


*

*
Báo Cáo Truyện
      Chu Duy An thần kinh trì độn có chút sợ: "Anh, anh muốn làm gì?"

      Y đối với cậu như mắt điếc tai ngơ, cậu chỉ biết trơ mắt nhìn y sắp xếp roi ở trước mặt mình, không chút suy nghĩ mà chọn một cái.

      Chu Duy An sắc mặt trắng bệch, y đây là muốn làm gì? Muốn quất mình ?

      Sợ hãi làm mang lại cậu giãy giụa, hai chân lần lượt đạp loạn trên không trung, trên thân thể vốn đã khô ráo đôi chút lại bắt đầu xuất hiện mồ hôi lạnh. Cả người trần trụi khiến Chu Duy An bất tri bất giác mà sợ hãi.

      Hà Tùng Dương ánh mắt đen lại, y thoáng nhìn roi trong tay lại nhìn sang Chu Duy An đang hoàn toàn không có chút phản ứng nào. Lập tức đánh rô thứ nhất đánh vào mông thịt của cậu.

      Hà Tùng Dương góc độ tuyển đến cực kỳ xảo quyệt. Chu Duy An không lùn, thân thể lại rất gầy yếu, mông lại chính là nơi nhiều thịt nhất. Hà Tùng Dương vừa vặn đánh một roi ở đùi cậu, roi da chạm thịt phát ra một tiếng thanh thúy. Cậu bị đánh đến bối rối, cái mông tê vừa đau vừa nóng rát, làm đến cậu cảm thấy vô cùng khó chịu. Kì lạ hơn là Chu Duy An lại cảm thấy một roi đó không phải là quá đau đớn, mà lại có một loại khoái cảm khó diễn tả thành lời. Cậu bị roi da ma sát từ đùi, rồi dọc theo sống lưng hướng lên trên, làm đến cả người cậu đều tê dại. Cảm giác nhục nhã làm mang lại cậu run lên, không nghĩ tới chính mình lớn như vậy còn bị người ta đánh đòn.

      Chu Duy An thân thể run rẩy, nước mắt từ trong hốc mắt lăn xuống, cậu cắn môi nha nha mà khóc thút thít: "Anh, anh tại sao đánh tôi, tôi không có...không có không trả tiền mang đến anh..."

      Hà Tùng Dương bị cánh mông trắng nõn thoát ẩn thoát hiện vào ánh sáng lờ mờ của thiếu niên hấp dẫn. Địa phương vừa bị đánh qua liền hiện lên vết hồng nhạt, thoạt nhìn liền biết là mỹ vị ngon miệng. Y căn bản không chú ý cậu nói gì, đi lên phía trước, trực tiếp đặt bàn tay lên cánh mông nóng bỏng của Chu Duy An.

      Cảm nhận được hơi nóng từ bàn tay của y, cậu giật mình lên tiếng: "A! Anh, anh không nên đụng vào mông của tôi..." Chân của cậu đạp loạn, không cẩn thận đá vào đùi của y. Hà Tùng Dương lập tức nắm lấy mắt cá chân cậu, đem chân của cậu kéo đặt lên eo mình.

      "Sao lại không nghe lời như vậy." Hà Tùng Dương hơi không kiên nhẫn, ngắt cái mông nhắc nhở một chút. Chu Duy An bị y bóp cả người run rẩy, chân lại bị tóm lấy không thể cử động, cậu với theo tiếng khóc nức nở nói: "Anh, anh, anh đến cùng muốn làm gì nha?"

      Y ghé sát vào lỗ tai cậu thở nhẹ, khẽ cười nói: "Cậu lên xe pháo của tôi, không phải là muốn như vậy?"

      Tôi lên xe pháo chỉ là muốn trả lại tiền của anh a... Chu Duy An nước mắt lã chã nghĩ, không kịp chuẩn bị liền bị y hôn vào vành tai, nói: "Tuy rằng tuổi cậu còn nhỏ, bất quá rất ngoan."

      Chu Duy An đầu óc trống rỗng bị y hung hăng áp môi, dâm đãng ngậm lấy cánh môi phía dưới, sau đó lè lưỡi, khai mở hàm răng cậu, thuần thục quấn lấy đầu lưỡi.

Xem thêm: Cách Là Chi Các Nhạc Cụ Làm Bằng, Quản Lý Hiệu Quả Và Thông Minh Nguồn Tiền Của Bạn

      nhì tay càng không thành thật trực tiếp bắt lấy một nửa cái mông của Chu Duy An, tận lực xoa bóp.

      Chu Duy An bị y hôn đến mức gọi "Nha nha", thân thể gầy yếu bị bóp lúc la lúc lắc, nhì cái tay bất an giãy giụa, trên cổ tay đều bị mài đỏ.

      Hà Tùng Dương xoa nhẹ một hồi, phát hiện cái mông của thiếu niên cảm giác cực kỳ tốt, thịt vừa nhiều lại vừa non. Thời điểm y rút roi ra đánh lên, cái mông thịt tê liền run lên không ngừng.

      Nhìn nhỏ thỏ tự dâng mình trước miệng sói, y hết sức hài lòng. Không nhịn được dùng sức xoa bóp, cái mông trắng mịn bị chơi đến mức hằn lên dấu tay màu đỏ. Chu Duy An chớp mắt, nước mắt nhẹ nhàng rơi.

      Đến khi Hà Tùng Dương dừng hôn thì môi của Chu Duy An đã bị sưng, khóe miệng lưu lại giọt nước bóng loáng. Y liếm liếm khóe miệng cậu, Chu Duy An liền không nhịn được khóc lợi hại hơn, thân thể gầy yếu đơn bạc suyễn không lên khí dường như run rẩy: "Anh, anh làm gì, anh tại sao hôn tôi, không muốn. Đừng mò tôi..."

      Hà Tùng Dương cười lạnh nói: "Cậu đừng giả vờ, tôi hôn cậu mò cậu, cậu cao hứng còn không kịp đi?"

      Chu Duy An nước mắt mông lung nhìn y, hoàn toàn nghe không hiểu y đang nói gì, đau đều đau chết rồi, làm sao cao hứng được?

      Y xoa mặt cậu nói: "Tuy rằng thanh thuần chơi cũng không tồi, bất quá tôi không thích loại giả vờ."

      Chu Duy An: "..." Cậu hoàn toàn bối rối đến quên mất khóc. Y cởi trói cho cậu, sau đó bế đến giường lớn. Lúc Chu Duy An tỉnh táo lại thì đã bị y banh nhị chân ra, tinh tế đánh giá mông cậu.

      Cậu hoảng sợ run rẩy, mặc dù rất muốn nhưng không thể khép chân lại, chỉ có thể lấy tay chống đỡ, nỉ non khóc lóc nói: "Anh không nên nhìn chỗ đó của tôi..."

      Hà Tùng Dương không cao hứng, nói một cách lạnh lùng: "Lấy tay ra."

      Y cẩn thận quan lại sát. Rất sạch sẽ, miệng huyệt nho nhỏ co rúc thật chặt. Vừa nhìn đã biết "chim non", người như thế chơi khá phiền toái, kì lạ là lần này y lại kiên trì một cách hiếm thấy. Chu Duy An là người nhút nhát, trông không giống dạng người cố tình leo lên xe cộ y.

                   

         Chương sau mọi người chuẩn bị tinh thần chưa (≧▽≦)/~┴┴